tặng cố thiếu úy Nguyễn Nam
từ đồn Đức Hải ta về phép
bạn thế chân ta kích xóm bên
chòm xóm tiêu điều
năm mái rạ
cây cụt đầu ngang ngọn cỏ mềm
đâu có chỗ nào
vừa mắc võng
nằm hoài cũng mỏi cái lênh
đênh
bạn bắt chước ta vào chái bếp
nhà
"con bò lạc"
của anh em
hôm đó nghe đâu
trời nóng lắm
nắng tràn bốn phía nắng vây quanh
lâu lâu gió biển
rung voi quất
muối xác thâm đen
cả mặt mày
bạn mới ngả lưng lim dim
mộng
cạc bin bảy chín
lẫn A.K
trời xanh thăm thẳm hồn nhiên quá
phận số dành riêng
mỗi chúng ta ?
ta trở lại đồn qua xóm cũ
rút colt
bắn lẫy cái lu sành
nước tràn lu vỡ, trời, ta khóc
bóng bạn chập chờn đóm lệ xanh
ô hô mới cách
mười lăm bữa
mà nắng tan hoang vữa cả trời
quà mang tặng bạn chia cho lính
còn bình đông rượu bạn và tôi
uống đi em út sao
buồn vậy
hớp này đãi bạn hớp phạt ta
mực khô dai nhách ? ồ,
ngón út
máu rỉ hay là mắt ta hoa
Nam ơi Đức Hải trưa nay vắng
biển lặng ngồi không xót phận
mày
ngày mai nhổ trại lùng Đức Phụng
đến lượt
ta hay đứa nào đây ?
Luân Hoán
(1970 - trích Cảm
Ơn Đất Đá Trổ Thơ... )