Cuối năm Dần nghe tin buồn

 

vọng tiễn nhà thơ Nguyễn Tôn Nhan

trong tai nạn giao thông chiều 31-01- 2011, tại Sài G̣n

 

 

bác kém tôi bảy tuổi

tính theo giấy khai sinh

nhưng trông bác phát tướng

râu tóc như tiên sinh

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

chưa hân hạnh quen bác

chỉ nghe được quí danh

thỉnh thoảng đọc thơ bác

thú vị save để dành

 

đang định nhờ Hoàng Lộc

xin giùm bác, điện thư

bỗng nghe Thành Tôn nói

bác đi không giă từ

 

cớ chi vội vậy

năm tàn tết đến nơi

không chờ lấy thêm tuổi

ngất ngưỡng lăo làng chơi

 

không chừng với sáu bốn

với bác ngồi

những chiếu trên chữ nghĩa

kể luôn thú chịu chơi

 

chắc chắn ngày xuân nhật

bắt đầu cả tuần nay

chẳng lúc nào thú nhất

trước tết năm mười ngày

 

không biết bác nhậu

vài ba ly ấm hơi

nếu không th́ tiếc quá

rượu duyên mất rồi

 

buổi chiều Sài G̣n nắng

đường Nguyễn Thị Minh Khai

xe đuổi xe xuôi ngược

hương tết kề bên vai

 

bác chạy thong thả lắm

nên bị đẩy sau lưng ?

ai lường được may rủi

ai biết phút sau cùng

 

giá như chiếc xe khách

chú tài thắng lẹ hơn

giá như trong tích tắc

bác lăn được vài ṿng

 

giả dụ trong tưởng tiếc

nghe chừng càng thêm buồn

lẽ ra tôi đừng viết

sự giă từ bi thương

 

đang thả ḷng hương khói

trên những ḍng cáo-tồn

nghe tin buồn của bác

lưỡng lự lẫn bồn chồn

 

không viết t́nh quá

viết như vớ được vàng

tôi hiểu bác hiểu

vui chuyện đưa tang

 

không quen nhưng biết

biết sẽ dễ quen

mai mốt tôi về tới

sẽ t́m bác làm quen

 

bây giờ bác đi nhé

đểlục bát ba câu(1)

bạn rỗi đọc lại

chừng những thâm sâu

 

bác mất, nhiều người tiếc

gốc Việt lẫn gốc Hoa

tôn nhan bác thứ thiệt

Nguyễn Tôn Nhan đó

 

kính gởi bác ai điếu

t́nh bạn đọc phương xa

chia buồn cùng văn học

mất một tay tài hoa

 

Luân Hoán

01-02-2011

 

(1) một đề thơ của NTN