tiễn Phan
Ni Tấn
ta chưa xứng thi sĩ
cũng chưa thật chán đời
chính hiệu ưa lập dị
thường bày tṛ động trời
lần này sắp đón Tết
cũng vừa mừng bảy mươi
ta sợ số sắp hết
gắng chong thêm nụ cười
ư chính vốn
v́ sợ
thăng rồi mai mốt đây
khó ḷng đi đưa đám
những bạn vàng lâu nay
mừng bạn không tránh né
cái xui rủi họa lây
cho ta được chôn sống
vào ḷng ta hôm nay
nghĩa địa thơ ta rộng
dù không hoa, thiếu bông
nhưng chắc chắn có cái
đời gọi là tấm ḷng
ta với bạn thân quá
cũng từa tựa anh em
hợp nhau khá nhiều điểm
không kể chuyện trong đêm
mặc dù ở vai đệ
bạn dạy ta nhiều điều
cần thiết cho cuộc sống
nhất là chuyện t́nh yêu
bạn giúp ta sống lại
những kỷ niệm riêng tư
từ ấu thơ “Khiêng Nước” (1)
đến “Phải Ḷng...”
(1) cái môi
nhiều lần nh́n bạn hát
say đắm đến phát thèm
trái tim của thi sĩ
theo âm nhạc mông mênh
t́nh ca bạn cá biệt
nghiêng nghiêng về lá hoa
đầm ấm hương gia tộc
phơn phớt mùi thịt da
bạn cũng ṇi mê gái
nhưng kín đáo nhẹ nhàng
dửng dưng vừa đủ chết
em mộ điệu đoan trang
hôm nay ta cúng bạn
không biết dâng món ǵ
ngon hơn của chị Khiếm
để bạn sớm tiêu diêu
thịt gà ta không thích
cá, mắm không biết ăn
tôm, ṣ ta ghiền nhất
mua cúng bạn được chăng ?
đừng ngạc nhiên, giận nhé
bạn hưởng
hơi, ta ăn
nên cúng phải đúng món
có vậy mới công bằng
ta ăn cơm nhà bạn
tuy chưa đến ṃn răng
nhưng mà hương đọng măi
mùi gia đ́nh thân quen
cúng bạn không thể sót
“miếng” thương, “miếng” nhớ hoài
những “miếng” bạn tâm đắc
trải trong thơ dài dài
cúng sống bạn là vậy
cúng bạn chết ra sao
chuyện này c̣n lâu lắm
chưa cần nghĩ tào lao
đương nhiên ta xót lắm
phải khác xa bây giờ
nằm im và nhắm mắt
không thể nào làm thơ
bài viết này tuy giỡn
nhưng độc nhất một lần
ta gởi bạn đọc trước
vui bước
khi hóa thân
xin hoan hô t́nh bạn
t́nh bạn đẹp muôn năm
sống chết chuyện trời đất
xin mặc kệ Phật, Thần
Luân Hoán
(Montréal, 10 giờ 25, chủ nhật, 30-01-2011, mây mù -12C)
(1) tên những bài thơ LH, Phan Ni Tấn phổ nhạc)