tiễn Võ Kỳ Điền

 

 

bạn cùng tôi sinh cùng năm bốn mốt

tôi cỡi rồng, bạn lưng rắn con con

đuôi rồng vàng hóa ra thua đầu rắn

bạn hơn hẳn tôi trong cuộc sinh tồn

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

thắng thứ nhất ngay từ thời thơ ấu

bạn đã làu làu tứ thư ngũ kinh

tôi lẹt đẹt cùng thiên trời địa đất

“cửu cửu bát...” gì ? (chữ nhứt nín thinh !)

 

kịp đến lúc đã trổ giò, nhổ cẳng

bạn làm thầy chững chạc có licence

tôi có lúc cũng tập tành đứng bảng

chỉ chạy giờ lạch đạch khá hao xăng

 

vừa tam thập bạn thành danh vững nghiệp

với giang sơn ấm áp thiết tha tình

tôi tuy cũng vừa yên bề gia thất

vẫn chòng chành thuyền ván long đinh

 

đến chạy giặc bạn cũng hơn một bậc

với cái danh thơm hai chữ thuyền nhân

tôi lơ lửng bay nửa vòng trái đất

đâu có ai thương ủy lạo một đồng

 

vốn láu táu hám danh từ niên thiếu

kém chân tài đành giả bộ vui chơi

khi bị trói tay, bạn vừa múa bút

chỉ một đường mây đã lộ bầu trời

 

đời dung tục bạn cũng hơn, giỏi thật

tôi giàu cá chim, chỉ một con rùa

bạn ngược lại cá chim không cần biết

tơ mơ mà rùa nổi theo rùa

 

cho đến việc về làm dân âm phủ

tôi trù trừ khởi động bạn đã đi

chắc chắn ngọn hương chưa cháy hết

bạn đã vượt xong mấy cửa âm ty

 

lúc còn sống bạn chưa hề mang súng

chừ chắc rằng bạn sẽ làm quan

nhớ xử nhẹ một mai tôi về tới

ta lại cùng nhau tiếp tục bạn vàng

    

Luân Hoán

(Montréal, 04 giờ 15, thứ bảy, 15-01-2011,tuyết bụi, -12C)