Bắc Phong

đọc 'T́nh Thơm Mấy Nhánh'

 

 

 

 

Tôi sống ở Canada gần ba thập niên, thỉnh thoảng mới dịp đọc sách tiếng Việt.  Bỗng nhiên anh Hân mang tập thơ T́nh Thơm Mấy Nhánh cho đọc khác như cho ăn măng cụt, sữa, măng cầu.  Tôi đọc cảm thích ngay:  thơ anh Hân giống như trái cây quê nhà - thơm mùi quí lạ.

 

Anh Hân c̣n nhờ tôi viết đôi ba lời bạt.  Tôi nhận viết tôi không hay phân tích thơ cũng như tôi không hay phân tích hương vị cuả măng cụt, sữa, măng cầu.    Nên tôi sẽ không dám trích dẫn phê b́nh thơ anh Hân, chỉ xin đọc, xin ăn, cảm nhận.

 

Tôi cảm nhận thơ anh Hân bàng bạc những liên hệ chân thật.  Tính chân thật cuả anh Hân hiển lộ trong t́nh yêu lăng mạn, trong nỗi nhớ quê hương, trường xưa, bạn , cha mẹ, anh em ngay cả trong những sự thân t́nh trên đất khách nữa.   Thơ anh Hân tràn đầy cảm xúc.  Tôi đọc tưởng chừng như những liên hệ chân thật này lúc nào cũng luân lưu trong mạch máu anh Hân.

 

Tôi cũng cảm nhận ư hứng thơ anh Hân thoát ra tự nhiên.  Chẳng chút , âm điệu thơ anh Hân trôi chảy  dễ dàng  nhất trên nhưng những ḍng lục bát.  Chính từ thể thơ đầy Việt tính này anh Hân đă cho những người đọc xa xứ như tôi thấy gần thấy yêu tiếng Việt hơn cả.   Ư thơ âm điệu thơ anh Hân  ḥa hợp với nhau một cách  thoải mái làm như anh Hân hít thở thơ  với từng nhịp sống va từng cảm nghĩ cuả anh.  Thật tự nhiên.

    

Tôi đọc thơ anh Hân, thưởng thức thơ anh nhẩn nha như ăn măng cụt, sữa, măng cầu.  Lúc nào cũng thấy   thơm ngon hương vị quê nhà.  Tôi thiển nghĩ một người làm thơ hay cần phải những cảm xúc chân thật thể diễn tả những cảm xúc chân thật này một cách tự nhiên phóng khoáng.  Anh Hân  làm thơ với đầy đủ hai yếu tố này.  Tôi đă niềøm vui được anh Hân cho đọc thơ chia xẻ những thú vị văn chương.  Xin được viết đôi ba lời cảm kích thay cho lời bạt thơ anh Hân vậy. 

 

 

Bắc Phong