đêm, chợt nhớ Sài gòn


bất ngờ nhớ Ðinh Trầm Ca
nhớ Trần Dzạ Lữ, nhớ Hà (*) dài chân
nhớ hiên nhà Hoàng Trọng Bân
nhớ hương quỳnh nở bất thần giữa khuya
nhớ thời đầu gối vỏ bia
câu thơ tưởng dễ viết, lìa đi đâu
ngó quanh đêm thăm thẳm sâu
Sài gòn thao láo dựa nhau ngậm ngùi...

quỳnh thơm chẳng phải vì người
mười lăm năm hẹn mãi rồi cũng quen
Hà dài chân hẳn hiểu rằng
câu thơ chưa viết chi bằng giả lơ...

vậy mà, chợt muốn làm thơ
Sài gòn chừ chắc đang vào nửa đêm
Ðinh Trầm Ca được say mềm ?
Trần Dzạ Lữ đã bớt thèm lơi chân ?
hiên nhà gió Hoàng Trọng Bân
phai chưa hơi gã tình nhân Sài gòn ?

(* Ðoàn Thị Bích Hà) 

luân hoán


Tác Giả giữ bản quyền