thua cuộc


tưởng rằng khỏi bệnh nghiệm thơ
hóa ra ngôn ngữ nhởn nhơ trong lòng

buồn, tôi rón rén đi nằm
vui, tôi ngồi xếp bằng trông trần nhà
nhịn thèm, không trải thơ ra

vậy mà dại quá, 
vậy mà bữa nay...
sọi mưa cù rũ suốt ngày
hồn đùn lên những ngón tay đỏ rần

chữ là hạt máu phân thân
chia xa nguồn cội, mong gần thế gian ?

thua, tôi ươm chữ hàng hàng... 

luân hoán


Tác Giả giữ bản quyền