Trên Chặng Ðời Tản Cư

1.
ra đi vào nửa đêm
trăng vừa lặn một bên
trời trải sao lấp lánh
đêm từ từ mông mênh

nằm ngửa giữa khoang ghe
lắng nghe mái dầm tre
chao nghiêng vào sóng nước
trôi lựng chựng e dè

mẹ ngồi ẵm em trai
bỏ lọt tiếng thở dài
rơi qua dòng tóc dính
hương thơm chiếc trâm cài

chị ngồi gần mũi ghe
hai bàn tay run che
không nổi giọng thút thít
ngấm thầm vào bờ tre

ghe trôi trôi êm êm
nhung nhúc đàn sao đêm
bò lần theo hộ tống
buồn buồn tôi ngủ quên

2.
chạng vạng vừa chạm chân
mặt đất loang tiếng ngân
ếch nhái cùng giun dế
kéo trời đất lại gần

tôi ngồi trong thúng tre
nắm quai gióng lắng nghe
tiếng cú cầm chừng nhắc
- coi chừng con ma le

đòn gánh chợt trở vai
vừa đi vừa ngáp dài
bác phu không cần biết
tôi són đái hoài hoài

chị Kim Anh ra sao
đang khóc hay chiêm bao ?
dẫu sao ngồi thúng trước
cũng bớt sợ ma vồ

bác phu lầm lũi đi
đêm bàn tính rù rì
hàng cây thòng nhánh vói
đợi miết, chẳng thấy gì

3.
bác phu chùi mồ hôi
lên vành mê nón tời
co chân chạy lúp xúp
theo nắng xuống chân đồi

đèo Le, ơi đèo Le
cơn gió chỉ lăm le
vướng đâu chưa chịu thổi
tan bớt thỏi nắng hè

tôi ngồi mở nút phơi
lỗ rún không được lồi
đọng bao nhiêu là đất
mằn ra vài cục chơi

bác phu vấp phải con
cuốn chiếu đỏ no tròn
thúng chao, chụp quai gióng
tưởng té, tôi hết hồn

đèo Le, ơi đèo Le
ai nhuộm đất vàng khè
lắng tai không nghe thấy
ai nói, ngoài tắc kè

4.
và khi qua Ðông Bàn
tôi dòm thấy dân làng
có nhiều ông có chửa
khoe cái bụng vàng vàng

tôi yêu nhiều giọng chim
bay bướm lẫn tự nhiên
tôi thương nhiều loại bướm
phất phơ mê tình duyên

tôi cũng mê nhiều hoa
bờ bụi nở nhởn nha
huệ rừng hay dủ dẻ
hương quấn quít như là

mỗi ngày mỗi thặng dư
chân tình ở trong tôi
hẳn nhiên nhờ có được
trên chặng đời tản cư


Tác Giả giữ bản quyền