Những Buổi Trưa Tím Ở Tam Kỳ

nắng khoan thủng ngọn lá bàng
đụng con Cà-Cưởng, đụng hàng Keo xanh
đụng tôi đang ngủ ngon lành
giữa hai "coi" võng đỡ nhành ca dao

đưa tay bốc hạt nắng đào
xoa trên mặt rửa vết cào chiêm bao

trưa Tam Kỳ ngã mủ chào
tôi che tay ngáp, thay đồ đi ăn
con đường mời bước chân quen
mì vàng Lợi Ký, kẽ răng còn nồng
miệng nhai tằn tiện như lòng
cuộn Thu Thuyền nuốt giữa dòng thơ hoa

mê em cho đỡ nhớ nhà
mê em cho biết rằng ta lớn rồi
mười ba tuổi, đâu phải chơi
vòng vòng một chặp hết đời như không

ngó ra đường nắng mênh mông


Tác Giả giữ bản quyền