Một Lần Về Liêm Lạc

mẹ ngồi im như ngủ quên
gió lùa cửa mở ngó lên : con về
nụ cười phá vỡ cơn mê
mặt con chợt sáng bốn bề phòng không

đưa tay mẹ ngỡ như bồng
thằng con hư của chờ mong đã về
lặng nghe tay mẹ vân vê
ấm dần thớ thịt rong rêu bụi đường

đi ngang đi dọc trong vườn
đi quanh sân gạch, rờ tường, đánh hơi
nơi nào tôi cũng gặp tôi
nơi nào cũng gặp đủ người thân yêu
nơi đây cha đọc truyện Kiều
nơi đây em dán con diều lá sen
nơi tôi nằm đợi đón lằn
roi tre để bỏ tật quen vắng nhà
ơ kia, phân vịt, phân gà
ơ kia, vựa trấu, cây cà, cây chanh...
lượm lên được miếng mảnh sành
nhìn ra thấy chú vàng anh năm nào

mẹ sờ thử phải chiêm bao
thằng con giang bạt kỳ hồ đấy thôi
xếp bằng trên phản tôi ngồi
nhìn mẹ móm mém nhai trầu mà thương


Tác Giả giữ bản quyền