Thơ Tỏ Tình

ngỡ mình là sơn ca
tôi treo hồn giữa trời
vung tay vãi tiếng hát
những tiếng hát không lời

em đi rong giữa nắng
tóc gió nổi theo đời
bài ca tình vun quén
xanh từng nhánh tóc lơi

yêu em mây biết nói
yêu em gió biết cười
yêu em nắng biết thở
tất cả thành thơ tôi

thơ tôi em không đọc
(cũng chẳng cần đọc đâu)
ngàn triệu trang gộp lại
cũng hiển linh một câu:

yêu em, tôi yêu em


Tác Giả giữ bản quyền