Ði Tìm Nguyễn Thị Liên Phượng (1)

1.
đạp xe vào Vĩnh Ðiện
đúng vào giờ ra chơi
đứng trước Nguyễn Duy Hiệu
tôi thả lòng đánh hơi

tóc thề rợp ánh nắng
áo trắng đắp sân trường
cây phượng đang độ lớn
say hút những mùi hương

tôi thấy cái trống lớn
treo ở cuối hành lang
tôi thấy một cô giáo
gom bầy sáo sắp hàng

đứng ngoài cổng trường đóng
vói hỏi cái sân trường :
ai, Nguyễn Thị Liên Phượng ?
làm thơ thật dễ thương

2.
dắt xe qua cầu gió
vào thị trấn buồn buồn
mắt hỏi từng cửa phố
từng dáng hoa qua đường

thị trấn nửa cây số
vốn là quê ngoại tôi
bỗng nhiên đâm bỡ ngỡ
như chưa từng ghé chơi

đứng giữa ngã ba bụi
ngó xuống hướng Hội An
ngó vào ngã Nam Phước
ngó ra thành phố Hàn

đi đâu, tìm những đâu ?
bài Vàng Lạnh vì đâu
đề tặng Luân...(chấm chấm)
phải chăng từng biết nhau ?

3.
đã vượt qua cánh đồng
lúa đang trổ đòng đòng
mái nhà tranh, cây mít
xôn xao ngọn gió lồng

khoe ra những tờ thư
(giấy học trò xếp đôi
mực tím chữ tròn nét
tuồng như tẩm hương môi)

chàng trai trắng nước da
tiếp khách rất thật thà
nhận chuyển lời gởi lại
tôi nghe lòng trổ hoa

chiều xuống, Ðà Nẵng xa
ghé nhà cậu ngâm nga
bài thơ chưa kịp viết
xổ lòng bay tà tà...

(ghi chú: Nguyễn Thị Liên Phượng,
một bút hiệu khác của Nguyễn Nho Sa Mạc
tác giả bài Vàng Lạnh, đăng ở tạp chí Mai
)


Tác Giả giữ bản quyền