từ 1 đến
59
ĺa đời gọi “hưởng dương”
ai vừa tṛn sáu chục
phong “thọ” khi ĺa giường
phân ưu qui định vậy
sáu mươi thọ sương sương
cái tuổi chưa chống gậy
nhưng gậy chống b́nh thường !
riêng ta mười năm trước
không làm “Lễ Lục Tuần”
Đáo Táo (1) ngày hôm ấy
chỉ rôm rả trong mùng
Hoa Giáp Chi Niên
(1) vậy
xem ra rất tưng bừng
Kỳ Lăo (2) vui trông thấy
vẫn vang vang nhịp lưng
năm nay ta bảy chục
trung thọ là chắc rồi
ai dám gọi tiểu thọ
ăn gian mất một mươi
thượng thọ phải tám chục
có người
đợi chín mươi
ngày nay “Lễ Thượng Thọ”
phần nhiều
ở bảy mươi
khi trẻ thích nhỏ tuổi
về già khoái tuổi cao
lăo làng trước thiên hạ
mới đáng mặt anh hào
?
theo thơ Đỗ Phủ viết:
“... thất thập cổ lai hy”
bảy mươi xưa nay hiếm
ngụ ư quí, chớ ǵ ?
không quí làm sao được
tuy thân không bằng vàng
trí, hồn không là ngọc
nhưng chết là úp am (3)
trước bậc thềm bảy chục
ngồi không ta luận chơi
cái già cùng tuổi thọ
dính líu chi với đời ?
xin miễn chờ uyên bác
cở Trà Lũ, Song Thao...
hẳn cũng không là phiếm
ngoài vần vè tào lao
hôm nay luận chưa hết
ngày mai sẽ bàn thêm
miễn đừng
trúng gió chết
buồn năm phút cho em
Luân Hoán
(1) = để gọi
lễ lục tuần
(2) = chữ gọi
người 60 tuổi
(3)= một loại
nồi bằng đất)