Bữa cơm trên Sơn Kim

ngửa bàn tay nhem nhuốc bùn
tôi đi qua từng binh sĩ
cùng lúc mặt trời lên
tìm xin một nhắm muối

ôi ba ngày đã qua
nắm cơm khô lạt đó
đã nói gì cùng chúng ta ?

nơi này không nhà cửa
nơi này không đồng bào
nơi này không súc vật
nơi này có là quê hương ?

nắm cơm nhem nhuốc bùn
chợt dừng ngan cổ họng
nghẹn ngào tôi đứng lên
đồi cao buồn gío nổi

tôi muốn rũ cỏ cây
chung quanh cùng nói lớn
nơi này là quê hương
nơi này la tổ quốc

mời anh bát nước đầy
mời anh nồi rau luộc
ôi mỗi người một trái tim
là mỗi trụ cột rào nhò
sao nở nào bỏ đi
thềm xưa ngơ ngác cỏ

mặt trời lên mặt trời lên
tiếng chim nà đầu lá
xin hót lời tôi đây
nơi này là tổ quốc
nơi này là quê hương
tôi chôn xuống ruộng đồng
ngàn câu thơ hẹn viết
mừng mọi người về đây
bìnhan không đói rét

nắm cơm nhem nhuốc bùn
chợt vui trên tay đói

tôi nghĩ đến máu mình
vị mặn nồng thân thiết
và tìm mượn lưỡi dao



Tác Giả giữ bản quyền