Chỗ cư ngụ của tuổi trẻ tôi

từ phòng trọ Trùng khánh lên sân bay
trên con đường Phan bội Châu
trên con đường rẻ ngang cống Ông Bố
tôi là mặt trời
đẹp như trái tim
phiêu du từ nỗi chết
qua vùng hạnh phúc xanh
âm thầm ôi viên sỏi
bây giờ em ở đâu
trong cơn mê hoảng đó
con ngựa choàng khăn đen
đi hai chân người và hát
chung quanh em
buồn bã

từ phòng trọ Trùng khánh lên săn bay
trên con đường định mệnh tôi
trên con đường dẫn vào tiểu đoàn 1/4
tôi thất lạc tôi
thật tự nhiên như hơi thở
vĩnh viễn ngoài ngực em
lăn xa tầm tay bắt
âm thầm ôi trái tim
bây giờ em ở đâu
trong cơn mê hoảng đó
ngọn đèn mọc chân tay
cháy rực rỡ và khóc
chung quanh em
buồn bã

từ phóng trọ Trùng khánh lên sân bay
từ cuộc đời thảnh thơi đến sự nghiệp
tôi là chiếc quan tài
vô tri như tảng đá
nằm hết đời thanh niên
phai nhòa dòng lệ biếc
âm thầm ôi đời ta
bây giờ em ở đâu
trong cõi hư hô đó
con người mang trái tim làm cái trống
đánh quanh em và gọi
bây giờ người ở đâu
bây giờ tôi ở đâu



Tác Giả giữ bản quyền