Cỡi ngựa
dẫu mòm mõi qua trăm đường lố cũ
vó ngựa ta còn thở vẫn còn phi
mông em nở và cặp chân rất điệu
khép càn khôn vào giữa nhụy xuân thì
nhịp móng sắt từ ngàn xưa lóc cóc
lối đi quen không phải lối đi buồn
vẫn đường cũ mà mỗi lần qua lại
hương trong lòng vẫn đổi mới luôn luôn
em kiều diễm dẫu không ngừng sáng tạo
thế trên yên giông bão tuyệ như nhau
ngã về bắc, dạt về nam, cuồng nhiệt
tay cương chùng theo vận tốc chậm mau
và ta nữa, khi thong dong nước kiệu
lắng sâu lòng hôn ngọn cỏ ngậm sương
khi tung vó điên cuồng phi bán mạng
hồng thuỷ trào dập tắt lửa kim cương
Tác Giả giữ bản quyền