đệ nhất thiêng liêng
là giờ nhớ em

hai mươi tháng chạp đi lùng giặc
Mộ đức, Nghĩa hành lội nhởn nhơ
súng lận lưng quần cho có chuyện
mắt đầy cò lá hồn đầy thơ

ba ngày thong thả theo mưa gío
lên núi băng rừng hát nghêu ngao
xuân hồng uyển chuyển vươn mình tới
lòng chuyển theo rừng lá xôn xao

chiều ngày thứ tư ngồi dựa ngửa
bên con đường sắt ở Nghĩa Hưng
trùng trùng lửa đạn từ âm phủ
ta chợt hết hồn, chợt nổi xung

địch phá đám ta không kiêng nễ
cái giờ tịnh khẩu nghĩ về em
cuồng tay rút súng phơ bờ bụi
phơ cả đất trời đang muốn quên.


Tác Giả giữ bản quyền