Gìa đời gío trăng
tặng Phạm Ngọc Niên

nét sầu lẫn trong dáng em
rủ tôi trôi nổi từng đêm chập chùng
nghĩ quanh quẩn, nhớ lung tung
em buồn ai cõng đi cùng cõi thơ ?
tôi gìa đời vẫn ngu ngơ
yêu em mơ mộng vu vơ suốt ngày
đi ra vấp sợi lông mày
đi vào vướng nhịp thở đầy hương môi
hết đi rồi tiếp tục ngồi
làm thơ vớ vẩn một đời phiêu du
tôi gìa đời vẫn còn ngu
yêu em mãi miết trùng tu nỗi sầu
trái tim như vạt đất mầu
gìa đời mới biết ta giàu gío trăng


Tác Giả giữ bản quyền