Hõi

nhớ xưa hồi mới lên mười
chiều chiều mưa tạt thềm, mời tắm mưa
chạy ra ngõ rợp tàu dừa
vuốt đầu, vuốt mặt, thì vừa gặp em
tơ đã ướt chềm nhềm
hai bàn tay bụm cái thềm tinh hoa
em lên sáu, bảy thôi mà
sao hai con mắt tôi đà xốn xang ?
mười năm sau, trở về làng
mưa, chiều, tôi núp dưới hàng keo xanh
em không tắm nữa, đã đành
cõi xưa, nhìn trộm, để dành cho ai ?



Tác Giả giữ bản quyền