Khi không nhớ về Phong Lệ
cúi đầu đụng tiếng thở ra

mon men thả bước theo đường sắt
về thăm Phong Lệ giữa mùa xuân
gặp con chiền chiện trên đồng nắng
vừa hót vừa bay khéo quá chừng

chân bước mặc chân lòng ngoái trông
cánh cò tha đất lạn qua sông
bên kia Giáng động đìu hiu qúa
biết có ai cùng ngó viễn vông ?

Phong Lệ bây chừ buồn quá thôi
ngoại ngồi rờ rẫm lá trầu hôi
dưới chân, con mực thiu thiu ngủ
chừng cả hai đang quên lững đời

tréo ngược tay treo cột gỗ lim
nhìn kèo nhìn rượng mộng lim dim
giữa không gian lặng như tờ ấy
có tiếng ngáy trầm Ông Ích Khiêm

rờn rợn ngóc đầu đảo mắt quanh
nổi da gà nhón gót đi nhanh
nghiến răng tre nhái lời ma gọi
làng vắng buồn phơi vàng mái tranh

Phong Lệ ầu ơi, Phong Lệ ơi
ngù ngon, đừng lẫy đạp lòng tôi
ví dầu kỷ niệm thành hơi thở
cũng thổi không tan nỗi ngậm ngùi


Tác Giả giữ bản quyền