Mừng gặp người bạn thơ

ừ cũng như ta kẽ râu mày
cầm đời sống tạm bấy lâu nay
trả thơ làm áo che sông núi
gói mộng vào vuông giấy trắng này

tóc ẩm hơi sương đen chen bạc
buồn vừa đủ nổi sóng chua cay
chân bước hoang mang theo giòng rượu
hững hờ nghe thân xác mây bay

mỗi đứa mỗi phương trời rách nát
cùng đem hồn bón cỏ xanh cây
bỗng nhiên trời đất vô cùng đỏ
ta bại, bạn nào thắng, ô hay !

sa cơ hai đứa gặp nhau, thẹn
trời đất còn riêng mấy cõi say
bạn hỡi nhìn ta đi cho rõ
là thù hay là bạn nhau đây ?

đầu của ta chừ trùm mũ nguỵ
hồn của bạn chừ trắng vạc mây
mắt trao tâm sự sao ngờ vực
tai vách mạch rừng ngại vạ lây

bạn có nhớ không lời mẹ dặn
hoang vu nằm dưới những gót giày
ta mơ trời sáng ngồi chép lại
thơ bạn run lên những ngón tay

giờ chừ đãi bạn không giọt rựơu
chan chứa còn đôi giọt mực này
và đây khói thuốc chiều gặp gỡ
đốm lửa lòe lên được mấy giây ?



Tác Giả giữ bản quyền