Quê em lộng lẫy quá
bởi vì đã có em

cho Trần Thị Lý

năm đó theo em về Mân Quang
hí hửng cầm tay dạo quanh làng
mấp mô đường xóm tre nghiêng gío
rót nhẹ vào lòng hương khói lam

em chỉ cho ta xem bụi chuối
bốn mùa thủ thỉ tiếng chim sâu
có con rắn mối bò ra ngắm
gục gặc khen thầm: thật xứng đôi

em chỉ ta xem giòng thuỷ lợi
thập thò bò dọc mép đường đi
cỏ gà ngấp nghé hai bờ nước
thấp thỏm như đang muốn nói gì

em chỉ ta xem đìa cá nhỏ
đục câm nằm núp bóng hàng keo
chà tre,thanh chõng,vạt giường cũ
chìm nổi xanh xao giữa đám bèo

em chỉ ta xem đôi chòm mã
mấy đời nội ngoại đã mằm đây
xương tàn cốt rụi xanh chân mạ
quấn quít hồn ôm bụi đất này

em chỉ ta xem giòng sông cái
đã buồn từ thuở mới luân lưu
bao nhiêu đò đã thay trên bến
bao kẽ qua sông biết ngậm ngùi ?

quê em có vẽ không giàu lắm
ruộng thấp ruộng cao úng nước phèn
lỏng leo vài tiếng gà cục tác
đời lún dần vào nỗi băn khoăn

yêu em ta nguyện yêu màu lúa
màu mái rạ thâm sì nắng mưa
tay ta tuy đã quen cầm bút
luống chữ hẹn thơm những đường bừa

yêu em ta đã yêu cây lá
cục đất Mân Quang cũng hưũ tình
cảm ơn thổ địa thơm tay qúa
tặng ngọc thơm lừng bút vãn sinh


Tác Giả giữ bản quyền