Tạ Lỗi Một Người Tình

em bảo ta là một gã ngông
già đời mà vẫn sống bông lông
một thân côi cút sao không tủi
đời rỗng như là con số không
ta cũng toan nghe em dừng lại
bên người nào đó để cho xong
hỡi ơi ai chẳng thèm hạnh phúc
hạnh phúc hơn gì một chiếc gông ?

em ơi chớ trách ta hèn nhát
đã lỡ thương rồi, hãy cảm thông
hãy gắng đợi ta cho đến hết
một đời làm con thú chạy rông

và hãy thương ta cho đến chết
một đời ngưỡng vọng với hoài trông
em hỡi buồn chi em phải khóc
sầu đau xin hãy xếp trong lòng
tình ta hạt muối chìm trong nước
em chớ mong tìm chớ ngóng trông

em hỡi buồn chi em khóc vậy
ngày xuân em hãy gối tay chồng
lắng nghe máu chảy trong tay ấy
hẳn giống như là máu cố nhân ?

còn ta chừ cũng đề huề lắm
một gói hành trang bọc nylon
ta đi tình tự cùng sông núi
oai thế nào em có ngán không ?

hẳn nhiên có lúc ta cũng nhớ
đôi mắt đêm nào sáng bên song
hẳn nhiên ta cũng buồn ghê lắm
không khóc được nên vẫn tủi lòng

ta chừ như vậy, chừ như vậy
cũng ngán cho mình cái nỗi ngông
không nghiện cà phê, không ghiền thuốc lá
chỉ thích rượu ngon với má hồng

em đã hiểu ta thì tha thứ
cho thằng suốt kiếp sống long đong
và gắng nhận đây lời tạ lỗi
ta vừa tuyên đọc giữa hư không

hỡi em, nước mắt nào trong rượu ?
và trái tim nào quên trổ bông ?


Tác Giả giữ bản quyền