Lần Về Nhà Trọ Cuối Cùng
Ở Quảng Ngãi

ta về nằm lại trong sân
nơi xưa em đỏ mắt nằm đợi ta
ta về ngồi trước hiên nhà
thuê cho em ở gọi là gần nhau
ta về ngồi lại thật lâu
nghĩ không ra được một câu thơ nào
ta về đứng lạnh như sao
sống hoài trên đỉnh trời cao nên buồn
ta về ấn lại núm chuông
nghe tim rung nặng điệu buồn phân vân
ta về đi rảo quanh sân
đánh hơi tìm những bước chân em hồng
ta về hôn một nhánh bông
trên cây em đã vun trồng mát tay
ta về khua nạng loay hoay
thu trăm hình ảnh em đầy không gian
tiếng chim chợt động nắng vàng
lòng ta chợt lạnh hai hàng lệ sa
ta chừ đã khác hôm qua
ta chừ quả thật khác ta mất rồi

có nên hủy diệt cuộc đời ?


Tác Giả giữ bản quyền