Trên Ðường Ðà Nẵng Qui Nhơn
tặng Châu Văn Tùng, Nguyễn Văn Pháp
Khắc Minh, Trần Hán Hải (Hữu Chí)

1.Ngủ Trong Vườn Cây Khắc Minh

còn thuốc lẻ đốt cho ta một điếu
trằn trọc hoài nghe miệng lưỡi vô duyên
đêm đã khuya nhưng lòng chưa ấm chiếu
gối vui buồn, làm sao ngủ cho yên

này anh bạn, thuộc ca dao rất sõi
ngâm cho nghe vài điệu nặng ân tình
trời không trăng nhưng hồn vừa thắp nến
soi mặt nhau cười đợi nắng bình minh

này anh bạn, biết rất nhiều cổ tích
kể nghe chơi những chuyện quỉ chuyện ma
vườn âm u gió rung từng chiếc lá
nổi da gà sống lại thuở lên ba

này anh bạn, già một đời tranh đấu
kể nghe coi chuyện trôi nổi  điên cuồng
thân còn lại đã cam đành thiếu hụt
lệ muôn đời xin lấp lánh như sương

này ta hỡi, hãy ngủ đi chốc lát
đêm dịu dàng bao bọc ở chung quanh

ơi con chó vu vơ nào đã sủa
nhịp khoan thai là lời chúc phúc lành

này hãy ngủ, gắng ngủ đi các bạn
nắng sẽ lên, đời sẽ gọi lên đường
gói hành lý sẽ giàu thêm kỷ niệm
chuyến đi này mong nhận mặt quê hương

2.Dừng Dưới Chân Ðèo Bình Ðê

nào xuống cả đây, lũ chúng ta
đường trưa, cầu hỏng, xe chưa qua
tiếng chim chợt gọi trong rừng lá
trời rộng, mây dừng theo chúng ta

đố bạn núi cao này mấy tuổi
gió bay, bay mãi, có nhớ nhà
suối quanh chân đá sầu ai vậy
nhịp chảy nghe buồn như thở ra

đố bạn nơi đây trời mấy ngã
một ngày trôi nổi mấy người qua
có ai cũng rủi chân dừng lại
cũng dạo loanh quanh để gọi là...

cũng bắt chước ta tìm phương hướng
tìm hơi người trước, giữa bao la
tìm trong mạch máu ta giọt rượu
ngất ngưởng muôm đời, ta, lũ ta

đố bạn nơi đây sầu có lại
trong lòng những kẻ thích đi xa
áo cơm nào nhạt tình sông núi
sông núi nào quên kẻ thiết tha

bạn hỡi, hãy xem hoa lá nở
âm thầm như mỗi một chúng ta
vẫn nhen trong trái tim chút lửa
soi ấm muôn đường sẽ vượt qua

3.Thăm Chủ Quán Gió Khơi, Qui Nhơn

lũ ta đến, biển này đang vắng gió
trời thênh thang chiều nắng mênh mông
trên bãi cát vết chân người gọi mãi
lòng ai theo nhen từng gót tình hồng

tiếng sóng nhỏ rao lời mời tha thiết
mặt biển xanh thanh thoát thuở mười lăm
mây lững thững lang thang đầy trời rộng
giọng ta cười tan khói sóng xa xăm

bạn cứ rót, ly này, ly thứ mấy
mừng bọn ta, hay mừng bạn, không sao
chẳng trôi nổi nhưng cũng phường lưu lạc
bọn chúng mình, ai không được lao đao

bạn cứ kể, cái đời vui lận đận
không nhận chìm được hết nỗi chua cay
quá ba mươi, chưa đủ già, để thẹn
cái đời người vẫn dại dại, ngây ngây

mừng cho bạn, vẫn một mình, một ngựa
vẫn đầy lưng thơ rượu gió trăng
thân có mỏi, mong lòng hân hoan gắng
chở hoàng hôn trên đôi cánh nhọc nhằn

còn bọn ta, lũ ong bờ, bướm bụi
trót làm người, nên mãi mãi ăn năn
chút bổn phận tầm thường như gông nặng
đời buộc ràng là hạnh phúc hay chăng ?

bạn cứ rót, ừ, rót đầy như vậy
dĩa chim chiên thơm mùi đất quê hương
nào hãy uống, cụng cho say, cho đã
mừng chúng ta vẫn còn biết yêu thương

bạn cứ rót, ừ, rót đầy thêm nữa
màu bia vàng, màu nắng lụa hoàng hôn
trên mặt sóng, gió biển khơi vừa dậy
trên lòng ta leo lét nỗi cô đơn

nào hãy uống, uống cạn đi các bạn
mai chia tay còn biết gặp nhau không
còn được sống, vẫn thèm giang hồ vặt
nối chân người qua khắp nẻo núi sông


Tác Giả giữ bản quyền