Tặng Các Em Cô Nhi Viện
An Hòa Ðà Nẵng

cánh chưa mỏi nhưng lòng vừa muốn đậu
trên vai hồng những búp tuổi măng non
trên vầng trán của mặt trời dậy sớm
trên môi cười của từng nỗi cô đơn

tôi, chẳng phải là loại chim kỳ lạ
bay tình cờ ghé lại cõi đời em
cũng không phải gã lái buôn vần điệu
uốn nắn lòng cho ngôn ngữ giàu thêm

tình chân thật là món quà ra mắt
mong các em cho tôi được làm quen
từng viên gạch lót phòng em ngồi học
từng góc giường em trằn trọc mỗi đêm

từng tiếng kiểng tay quàng vai tập hát
từng nụ cười Ðại đức dạy em ngoan
từng gáo nước Ni cô âu yếm dội
vào hồn em trong suốt nỗi hân hoan

tôi muốn viết, vâng rất thèm được viết
những hạt cơm, những chiếc áo hằng ngày
những phép tắc một đời cô nhi viện
những ước mơ không có dịp tỏ bày

hãy gắng nói về những điều đang nghĩ
như đóa hoa vừa mới nở sau vườn
như nước mắt một đêm nào ướt gối
nhớ từng người, từng vách lá, con mương...

các em hãy khóc đi, đừng cố gắng
nuốt lệ vào, nuôi can đảm, cười khan
đời tồn tại cũng đành cơm với áo
lỡ làm người, ai không có bi quan

các em hãy cho tôi cùng dự cuộc
bởi đời tôi nào đã chắc gì hơn
còn cha mẹ chắc gì không lạc lõng
sống một mình không hẳn đã cô đơn

các em chớ cho tôi giàu kiểu cách
sống, suy tư, không chân thật, bình thường
bởi đời vốn dẫy đầy điều phi lý
không dỗi hờn đâu dễ biết yêu thương

thôi xin lỗi các em, tôi lắm chuyện
ghé vào đây đâu phải để phân trần
điều vẫn dặn lòng mình, là hãy thở
hơi vào người, hơi nhập vào thân

dẫu phút chốc cũng sẽ thành vô nghĩa
lần gặp này, xin được nhớ man man
chào các em, chào trăm dòng suối nhỏ
trăm rừng cây vừa phai thuốc khai quang


Tác Giả giữ bản quyền