thiếu nữ trong tranh:


đinh cường

màu gối màu, sống thảnh thơi
có tinh, có huyết, có đời sống riêng
quây quần bên một ông tiên
cao tay ấn dựng thiên nhiên tuyệt vời
sắc màu hít thở rong chơi
hồn đông phương lộng lẫy đời tóc tơ
tinh khôi, gợi mở, hững hờ
suối hoa, khe trúc ướp thơ mượt mà
tưởng hoa, hóa chẳng là hoa
hiển linh một khối nhân sinh ca hồng


hồ thành đức

em chằng chịt những sợi gân
thênh thang như suối như sông phiêu bồng
khai sinh từ cõi chân tâm
qúi đời, kính Phật, yêu nồng nàn yêu
khai hoa giữa sáng ? hay chiều ?
giữa thời hưng thịnh ? tiêu điều ? - chả sao,
bởi hình tượng, sống - lúc nào
cũng đầy chân mỹ là bào thai em
sắc nhan em chẳng là em
em là nhan sắc trái tim con người


khánh trường

búp gân tím, thỏi thịt hồng
mở bừng ngủ giác quan lồng lộn bay
trùng trùng đường nét bao vây
nhân sinh một kiếp múa may, sinh tồn
em từ giọt máu, lớn khôn
em từ bát ngát tâm hồn sáng trăng
em yêu, em thở thăng bằng
không Chúa không Phật bon chen ghé vào
em là thực tế, chiêm bao
khởi từ nghệ thuật bước vào nhân gian


nghiêu đề

hình như em chẳng có xương
xuất thân từ cõi trầm hương mơ hồ
môi hờ hững ngậm sợi thơ
thân thơm dải lụa mắc vào hư không
mỏng manh vác cả tấm lòng
lạc quan thanh thản lòng vòng cuộc chơi
thế gian được mấy góc trời
để tay thánh chúa vẽ môi mắt tình
dẫu từ đường nét hiển linh
nghìn năm em vẫn một mình khói sương


nguyên khai

mượn thân thể ngựa phiêu bồng
đạp lên ngàn ngọn gió lồng, về đâu ?
vóc em, tảng nắng đủ màu
đổi thay, hòa hợp nét sầu, nét vui
tượng hình nhật nguyệt lên ngôi
và em từ trái tim người bước ra
trang nghiêm, lãng mạn, kiêu sa
vói tay, tưởng ngộ, hoá ra nghìn trùng
em là một báu vật chung
hữu sinh vô diệt thở cùng với thơ


thái tuấn

tưởng gần mà lại quá xa
rõ người mà lại là hoa, sống đời
ai là cha đẻ em tôi 
với hồn dân tộc, mắt môi hữu tình
tay thần tâm thánh hiển linh
trầm hương ngát phút tạo hình em ra
tóc tơ lả ngọn thướt tha
vành khăn trăng bọc sóng tà áo lơi
mơ hồ tôi mộng thấy tôi
sống trong Thi tượng một đời của em


luân hoán


Tác Giả giữ bản quyền