em gái, con người dưng


trải lòng ngắm ảnh em tôi
nhánh mày vạt mắt níu đời ban hương
sợi môi chưa kịp biết buồn
đường răng nhốt chẳng kín nguồn thương yêu
thỏi tay ngấm mật nắng chiều
hồn nhiên lụa trải má kiều trổ hoa
lưng ong mướt đọt mưa nhòa

vui tay tôi vẽ em ra thơ tình
em không là mảnh thủy tinh
mà sao lòng sướt hiển linh vô cùng

em không là cõi mịt mùng
lòng bay không tới, lạ lùng vậy thôi

hóa ra em ở trong tôi
từ lâu, lâu lắm...từ hồi chưa quen
từ khi trời đất có trăng
từ khi người biết mon men với tình

ngắm em mới chợt thấy mình
thấy cô em gái xinh xinh trong lòng
thơm thơ thơm cả chỗ nằm


luân hoán


Tác Giả giữ bản quyền