mùi hương từ cái vạt giường


xa lâu quá cái vạt giường thuở nọ
hương tre ngâm vẫn khắn khít ấp lưng
dòng kỷ niệm vẫn không ngừng lấp ló
mọc quanh tôi triệu con mắt thăm chừng

luồn dưới gối bàn tay tha thiết nhớ
chạm được gì dưới vuông chiếu trong tâm
đường mây cườm kết nẹp tre lên-nước
giữ hơi ai thuở nằm đợi phiêu bồng

nằm thật thẳng tự đo mình dài ngắn
thời gian làm dùn lại khối thịt da ?
càng co cụm càng đụng vào dĩ vãng
mỗi nhánh vạt giường mỗi nhánh xương ta

vẫn nhắm mắt làm thơ sao vẫn nợ
sợi tình ai bỏ sót giữa bàn tay
em yêu dấu, trên vạt giường thuở nọ
em lỡ ươm một nhánh lông mày

em yêu dấu, trên giường tình thuở nọ
thơ chưa thành đủ bọc vóc em nghiêng
ngoài hồn đựng kịp thời đôi mắt liếc
và tiếng-tình em sảng khoái vô biên

luân hoán


Tác Giả giữ bản quyền