cầu ao


cầu ao nhỏ em thòng tay vọc nước
mười ngón hoa thả bắt lượng đời vui
sợi rong biếc bỏ bầy mon men đến
chờ em cho được phép ngấm hơi người

em vốc nước săm soi rồi buông thả
chùm nước trong thoang thoảng thở trầm hương
có phải mật từ chỉ tay ban phát
hay từ tim, máu truyền đạt yêu thương

một đàn cá chen nhau nô nức lại
vài con chim đánh bạo xuống cầu ao
mây mấy thỏi cũng tạm rời chân gió
chỉ riêng tôi khờ khạo trải thơ chờ

ổ tình lót vừa xong, em khuất gót
cầu ao nằm bịn rịn, gió ngu ngơ
tình không đậu, nhớ thương thơ vẫn nở
em có bao giờ chợt nhớ cái cầu ao ? 

luân hoán


Tác Giả giữ bản quyền