xuân nhớ tết


cầm con gà kéo trên tay
tôi đơm tiếng gáy chào ngày thanh xuân

hai hàng môi ướp bánh chưng 
dán tôi treo giữa vô cùng thơ ngây

dập dìu theo chiếc lá bay
một đời nhốt chật gió mây túi quần
vói tay về phía sau lưng
ước chi sờ trúng bàn chân tháng ngày

cái gì, không phải đắng cay
cái gì, như thể tôi đây ? - đúng rồi

sáu mươi năm, tôi vẫn tôi
vẫn tôi xuân nhớ Tết ngồi vô tư
vẫn tôi xuân nhớ từ từ...
Tết này Tết nọ thơm như tôi và

cái ngày mở mắt khai hoa
câu thơ vãi xuống mấy tòa thiên nhiên
tôi thành ngay gã thánh hiền
trong mùa Tết nọ để ghiền đến nay

xuân ngồi nhớ Tết, vui tay
câu thơ chưa trải đã đầy bóng em

luân hoán


Tác Giả giữ bản quyền