rước ông bà


chiều ba mươi rước ông bà
em qùi khấn vái còn ta đứng nhìn
cái lưng em vốn đã xinh
mùi trầm hương ngấm càng linh thiêng tình
ông bà trong cõi vô minh
hẳn tha ta tội vô tình làm thơ

tóc em nghiêng trước bàn thờ
đã là thơ của khắc giờ hiển linh
ta đây vốn chỉ thật tình
vẽ ra hoa quả với mình chân tâm
ông bà quá vãng lâu năm
nhắc cho họ nhớ chỗ nằm năm xưa

em ơi lát nữa giao thừa... 

luân hoán


Tác Giả giữ bản quyền