yêu em, yêu mùa xuân


một chút buồn dành dụm
trong suốt mấy mươi năm
vụng tay chợt đánh rớt
nở ra một đóa hồng

săm se hoài bỗng ngại
phai nhạt màu thanh xuân
tặng em, nếu không ngại
câu thơ bị nhiễm trùng

mùa xuân không ở mãi
với mỗi một chúng ta
nhưng áo em ủ lại
tình thơ mãi không già

tình yêu cần da thịt
thơ cũng cần thịt da
ta không là tặc tử
nhưng thi sĩ thường là

mùa xuân không mới tới
đã ở từ hôm qua
và vẫn còn hít thở
cùng tình yêu chúng ta

chút buồn ta đánh rớt
may mắn thành nụ hoa
mùa xuân vốn đồng nghĩa
với hương sắc đàn bà

yêu em yêu mùa xuân
những cái hôn thơm lừng
giả vờ như say rượu
ta cõng nhau trên lưng

luân hoán


Tác Giả giữ bản quyền