Thơ cứ mọc như râu như tóc

thôi em chớ u mê như vậy
được tôi yêu là qúi vô cùng
thơ không đọc làm sao ngó thấy
cái say mê vời vợi điên khùng

thôi em chớ ngây thơ bẽn lẽn
được ngồi đây, đâu phải chuyện chơi
vần với điệu chính là võng lụa
nằm lên em, nằm đến muôn đời

thôi em chớ kiêu căng, kiểu cách
có khối người náo nức vào đây
không dám tiếp bởi vì tự biết
cốc rựơu nào đã chuốc tôi say

thôi em chớ mỉa mai, xỉ vả
thơ của tôi là của tôi thôi
dẫu từng chữ có hơi em thở
hồn vía tôi sống bám đời đời

thôi em chớ là em tôi nữa
chắc chi lòng tôi được bơ vơ
thơ cứ mọc như râu như tóc
tôi cứ gìa theo mỗi gân thơ

thôi em chớ là em tôi nữa
lại thất tình ? giàu vậy hay sao ?



Tác Giả giữ bản quyền