Theo vết xe lăn

ngày hai bận ba đạp xe đến sở
thân hắt hiu như chiếc bóng không màu
mặt ba cúi trên mặt đường nhựa nóng
tìm ra mình đã thất lạc nơi đâu

trời tháng bảy nắng vàng vây rực rỡ
đốt thân ba thân nhánh củi khô cằn
chiếc xe mỏi cũng như lười lăn bánh
tim trong người ba nhịp nỗi băn khoăn

sống với chết cũng hình như lẫn lộn
ở trong ba không ranh giới rõ ràng
tuổi chưa lớn nhưng đớn đau quá lớn
không các con chắc ba đã đầu hàng

ba tự hỏi có cần quay trở lại
điểm khởi đầu để thắp lại tương lai
tay đã yếu làm sao ghì cương nổi
trên dốc đời đang đổ xuống tàn phai

khi khổ quá ba ôm đầu ngồi nhớ
nghe trong tim từng tiếng nói các con
ba vùng dậy chống từng cơn mệt mõi
nhịn nhục cười cho đỡ hờn căm

và không dám nghĩ quanh nghĩ quẩn
ôi mai sau các con được làm người ?
được hy vọng được thương yêu chân thật
được thắp tình người khắp nẻo yên vui ?

các con hỡi phải chăng ba bất lực
có được ích gì dăm bảy câu thơ
vết xe mỏi lăn hoài đời gío bụi
giữa quê nhà sao nghe qúa bơ vơ


Tác Giả giữ bản quyền