Niềm Mệt Mõi

chừng như gío đưa tôi dần xuống thấp
chạm môi người, chạm nhẹ đọt cỏ xanh
phút tiếp xúc mỏng manh nhưng vừa đủ
cho hồn ngân thành từng chuỗi âm thanh

mệt mõi quá, cho tôi nằm chốc lát
trên thanh xuân dòng nước mắt chong đèn
nghe thân thể sắp đượm mùi cỏ lá
thơ trong lòng nở từng nụ trối trăn

ai sẽ đến điểm trang dùm ngọn khói
sắp bay hoang giữa vũ trụ vô thường
tim thanh khiết chẳng bao giờ hóa đá
dù một đời giàu có những bi thương

mệt mõi quá, cho tôi nằm chốc lát
căn gác này muỗi rệp thở hơi tôi
không cô độc, tôi chưa hề cô độc
bởi vi trùng trăm loại chia hơi

đời thánh thiện, tôi hoàn toàn thánh thiện
dòng suy tư trầm bỗng đẹp như thơ
lòng người rộng như lòng trời, vô lượng
liên quan chi một cái bóng mơ hồ


Tác Giả giữ bản quyền