Ta Thi Tp

Mt Thoáng Trong Mơ

Phan Ni Tn

 

Tôi đọc Nguyễn Tấn Hưng từ hồi những truyện ngắn đầu tiên của anh, Một Thời Xa Xưa, Học Tṛ Quê... v.v., đăng trong tạp chí Làng Văn, rồi gom lại thành tuyển tập Một Đời Để Học , Làng Văn xuất bản 1988. Năm sau, nhà xuất bản Văn Nghệ in cuốn Một Thuở Làm "Trùm" , anh Nguyễn Tấn Hưng, từ North Carolina gởi tặng tôi một cuốn. Lúc đó, tôi chỉ quen biết Nguyễn Tấn Hưng qua văn phong của anh như vậy mà thôi. Năm 1992, nhân kỳ Đại Hội Văn Bút Hải Ngoại được tổ chức tại Toronto, tôi và Nguyễn Tấn Hưng mới gặp nhau.

          Có nhiều nhà văn, nhà thơ khi tiếp xúc mới thấy diện mạo và tánh t́nh hoàn toàn phản ảnh thế giới nội tâm của họ. Nguyễn Tấn Hưng th́ khác. Nói chuyện với anh giống như đọc văn anh vậy. B́nh dị, hiền ḥa, chất phác. Thấy sao nói vậy. Nói sao viết vậy. Văn chương gần với khẩu ngữ. Buổi tối, trước ngày Đại Hội Văn Bút, nhà tôi vốn hiếu khách đă hoan hỉ đăi bạn đường xa một bữa tiệc linh đ́nh. Ngoài vợ chồng nhà văn Nguyễn Tấn Hưng đến từ Mỹ, c̣n có vợ chồng nhà thơ Luân Hoán, vợ chồng nhà văn Nguyễn Đông Ngạc, nhiếp ảnh gia Lê Quang Xuân đi chung một chiếc xe từ Montreal xuống, và nữ thi sĩ Thụy Khanh lặn lội từ Pháp qua. Đêm đó, nhà văn Nguyễn Tấn Hưng đă có dịp bộc lộ tài năng đa dạng của anh qua các bộ môn nhạc và thơ. Bạn hữu ngồi quay quần trên sàn nhà lắng nghe Nguyễn Tấn Hưng hát nhạc và đọc thơ của chính ḿnh.

     Qua làn hơi trầm đục, phè phè, ngang ngang của Nguyễn Tấn Hưng, tôi khẳng định suốt đời anh không thể trở thành ca sĩ được. Anh hát rất dở. Vậy mà lúc ôm đàn hát, tôi thấy trong anh có cái ǵ đó, rất tự nhiên, thoải mái, pha một chút chủ quan, tự tin, và thật chân thành, từ tốn qua từng câu thơ, nét nhạc thuần hậu, giản dị, đặc sệt chất giọng Lục Tỉnh Nam Kỳ. Nguyễn Tấn Hưng hát nghe không giống ai, nhưng lại hợp với tâm t́nh, cảm xúc của anh, một cái gốc nhân bản rất... Mỹ Tho quê anh. Có lẽ điều đó lại tạo cho Nguyễn Tấn Hưng một sắc thái đặc biệt cho riêng ḿnh, không biến dạng, không pha tạp, không bắt chước để giữ cho ḍng nhạc của ḿnh gần gũi với con người b́nh dân chất phác, để người nghe dễ dàng cảm thông với nỗi ḷng nhạc sĩ:

     Đồng quê, trong sương mai,
         vai vác cày nông dân dẫn trâu.
     Ruộng sâu, trôi mênh mông,
         luồng gió sớm bên sông đưa về.
     Nh́n kia, nơi phương đông,
         rực ánh hồng lung linh nắng lên.
     Cùng nhau, ta chăm lo,
         mùa lúa mới đơm bông chờ đón.

     Ngày mai, thêm yên vui,
         vang tiếng ca rộn ràng thôn xóm.
     ...
     Ḥ ơ, anh em ơi,
         trên bước đường chông gai tiến lên.
     ...
     Toàn dân, tay trong tay,
         t́nh đất nước chan ḥa mạch sống.
     Ngàn năm danh không sai,
         ta giống dân rạng ngời Á Đông.


     (lời nhạc T́nh Đất Nước )

     Thơ Nguyễn Tấn Hưng cũng vậy. Lời thơ đơn sơ, gần với khẩu ngữ. Anh không vướng vào những ngôn từ sáo và rỗng, những nhiễu xạ rối rấm mang h́nh thức khoa trương:

     Tức ḿnh xuống lũng hét chơi
     Nhớ ơi là nhớ, trời ơi là trời!
     Xa nhau là dễ quên thôi
     Cớ sao lại nhớ thấu trời tận mây?


     (trong Tức, Giận, Hờn Ghen )

     Cái tức của con người hiền ḥa thực sự không có ǵ hung hiểm, phải không?

     Bài thơ phổ nhạc Đă Yêu Ai cũng là bài tiêu biểu. Cho dù không c̣n đôi môi hồng , không c̣n nụ hôn , chẳng c̣n nữa đôi vai gầy v.v..., người thơ vẫn chậm răi cất lên lời thơ tiếng nhạc nhẹ nhàng, vị tha:

     C̣n đâu đôi môi hồng
     Nụ hôn trong đêm vắng
     Trên đường về ngơ tối
     Im ĺm h́nh hài tôi
     Tượng đá phút chia phôi

     C̣n đâu đôi vai gầy
     Ngủ quên trên tay ấm
     Bao lần ngoài băi vắng
     Âm thầm người t́nh ơi
     Sao bỗng xa nhau rồi!
     ...
     V́ sao không ai mời
     Mà tôi luôn đi tới
     Xin người đừng giả dối
     Trong đời một lần thôi
     Tôi đă yêu ai rồi!


     Đọc thơ, nghe nhạc Nguyễn Tấn Hưng, tôi không thấy nỗi đau khổ, niềm tuyệt vọng, mất mát nào đến nỗi phải vật vă cuồng điên trong thế giới ngôn từ của anh. Cùng lắm cũng chỉ là man mác buồn, một nỗi buồn... len lén tâm tư mà thôi. T́nh yêu đôi lứa trong thơ và nhạc Nguyễn Tấn Hưng chẳng bao giờ có hạnh phúc. Không tan vỡ ngay từ đầu, th́ cũng dở dang đoạn cuối. Người ở lại Nguyễn Tấn Hưng đành gởi gắm nỗi ḷng vào nhạc và thơ như để than thân trách phận một khi người t́nh đă ra đi chẳng bao giờ vọng âm. Kẻ si t́nh không may đành ôm mộng Một Đời Mỏi Ṃn Trông :

     Xa nhau thôi đành lỡ
     Cuộc t́nh chép vào thơ!
     ...
     Ra đi trời mưa gió
     Ngày về có cùng không?
     Đêm nay sắt se ḷng...


     Và cũng v́ người t́nh xưa chẳng hề vọng âm nên tác giả tự an ủi ḿnh bằng cách... viết thay người trong mộng qua bài Trót Đă Lỡ :

     Xin đừng nói em yêu anh
     Và đừng bảo em ngoại t́nh
     Cho dù trong tâm tưởng...
     Nhưng,
     Anh cứ nhớ
     Nơi này có em luôn lo lắng
     Cho anh...


     Nguyễn Tấn Hưng sáng tác rất đều tay, bao gồm nhiều thể loại. Đề tài muôn thuở trong thơ và nhạc Nguyễn Tấn Hưng chủ yếu vẫn là: t́nh yêu, thân phận và quê hương đất nước. Đọc Nguyễn Tấn Hưng tự nhiên gợi lên trong tôi nhiều ấn tượng, nhiều cảm xúc, và kỷ niệm về con người và thiên nhiên:

     Lấp lánh chiều rơi trên bến sông
     Mang theo ráng nắng sắc pha hồng
     Xa xăm cồn vắng chia trời nước
     Lặng lẽ thuyền trôi thả xuôi ḍng...


     (trong Chiều Sông Tiền )

     Tuyển tập Một Thoáng Trong Thơ có một điểm đáng lưu ư là Nguyễn Tấn Hưng thường viết theo thể thứ hơn là thể trưởng. Ngay cả những bản nhạc có nhịp điệu như Fox Moderato anh vẫn viết dưới cung La thứ. Riêng trong tuyển tập này anh thường sử dụng âm giai La thứ, Mi thứ và Ré thứ để trải rộng cảm xúc của ḿnh qua những câu thơ, ḍng nhạc, điệu ḥ mộc mạc, chơn chất hợp với âm hưởng nhạc Việt Nam. Một điểm đáng lưu ư nữa là Nguyễn Tấn Hưng không (hoặc chưa từng) sử dụng hợp âm nghịch, lục tŕnh (quảng 6), thất tŕnh, nhịp chỏi... để viết nhạc. Tóm lại, nhạc Nguyễn Tấn Hưng giản dị, hiền ḥa, gắn liền núm ruột với đất nước ḿnh bằng những h́nh ảnh ruộng đồng, sông rạch và dân t́nh Nam bộ; về t́nh ca đôi lứa th́ hướng theo nhịp trữ t́nh thuần túy, với lời lẽ đơn sơ của tiếng Việt. Đó là một đặc điểm vốn quí, một cá tính thật thà của nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Tấn Hưng, người đă và đang đóng góp nhiều công tŕnh giá trị cho văn hóa Việt Nam.

Toronto, chớm Đông 1977

 
Phan Ni Tấn (N.D.)