Trang thơ

Trn Vn L

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Hoa Nở Trong Sương

 

Hoa trắng

Sương giăng cũng trắng

vàng

Lác đác vàng bay

Mùa sang chưa nhỉ?

Ngày không nắng

thể mưa về

Trong tối nay?

 

Trong tối nay

Bờ sông thế nào

Con thuyền ai đậu

Sóng chao chao?

Vầng trăng buồn chớ

Chao theo sóng

 Thuyền chở trăng về

Mưa lao xao?

 

Tôi nhớ Huế rồi!

Tôi nhớ Huế

Nhớ sông Hương, nhớ

Tiếng khoan

Điệu Nam Ai, vẫn

Lời không đổi

Em cũng thế,

Em vẫn xưa?

 

Em vẫn tóc thề

Chải ánh trăng

Hoa cài trên mái tóc

Còn chăng?

Ước chi được hái

Hoa đào nụ

“Này trái tim tôi

Kính tặng nàng!”

 

Em sẽ cười duyên

Duyên quá đỗi

Bao trang cổ tích

Mở ra nhìn

Thấy từng hàng chữ

Chao hàng sóng

 Thấy biển dâu

Lồng khung bức tranh…

 

Rồi…Một màu hoa. Hoa rất trắng

Và…mù sương trắng, lá vàng bay!

 

*

 

 

Vầng Trăng Ai Xẻ Làm Đôi

 

Đêm nay, đêm mồng Tám

Còn tuần nữa Trung Thu

Cuối chân mây mờ mờ

Giữa trời trăng vẫn sáng…

 

Đuờng xa chân chưa nản

Lối về sao mênh mang?

Tiếng dế mèn kêu vang

Ngựa bên đồi không hí!

 

Tuổi nào ta tráng sĩ

Nay nghe lòng nản lòng

Cúi vọc nước con sông

Đắp mặt mình trăng vỡ…

 

Trăng trên trời một nửa

Buồn trong ta nguyên buồn

Ta nhớ lắm Quê Hương

Sao bây giờ Cố Quận?

 

Hỡi đêm trăng mồng Tám

Còn tuần nữa Trung Thu

Đèn kéo quân giong cờ

Ôi giấc mơ Minh Nguyệt!

 

Ta từ tóc xanh biếc

Bây giờ vàng ánh trăng

Bây giờ em cố nhân

Bây giờ ta lãng tử…

 

 Bây giờ trăng viễn xứ

Nhật mộ lòng hoang vu

Ta chưa nói tạ từ

Sao Mẹ già không đợi?

 

Ai cùng ta đi tới

Bóng cờ lau xa xăm

Các em của ta chăng?

Đèn kéo quân hăm hở…

 

Thời bọc thây da ngựa

Thời gió mát trăng thanh

Sau lưng ta lạnh tanh

Sau lưng ta vắng ngắt…

 

Trăng rớt đầy con mắt

Một nửa trăng, trăng ơi!

Ta đang ở xứ người

Trăng về đi, gối chiếc…

 

*

 

Từ Tuổi Thơ Cho Tới Tuổi Này

 

Nhỏ ơi nhỏ nhỏ giàu quá nhé

Hai đồng tiền trên má, cho đi!

Anh mua vé tuổi thơ bằng bạc lẻ

Tiền của nhỏ cho, anh giữ mãi, anh thề!

 

Niềm hạnh phúc hồi mười lăm tuổi đó

Anh suốt đời nhớ nhỏ, làm thơ

Anh tưởng tượng một trời hoa nở

Hai đồng tiền của nhỏ, hoa mơ!

 

Anh bồng nhỏ đặt vào giấc ngủ

Thấy chiêm bao mãi mãi từng đêm

Nhỏ bảo anh đừng kêu nhỏ nữa

Hãy hôn hai đồng tiền và gọi nhỏ bằng…em!

 

Niềm hạnh phúc thêm niềm hạnh phúc

Và thời gian xa cách cũng tăng

Mình xa nhau khi anh vào lính

Nụ hoa rừng anh hái nhìn trăng…

 

Niềm hạnh phúc hóa dòng nước mắt

Em vượt biên anh vào nhà tù

Không chỉ hai đứa mình xa cách

Mà triệu triệu người ôm hận Thiên Thu!

 

Nhớ em quá, anh làm thơ gọi nhỏ

Nghe ngực đau từng tiếng con tim

Mình hai đứa, đứa nào cắn cỏ

Ngửa mặt kêu trời đợi bóng trăng lên?

 

Nhỏ hay em, lâu rồi anh mất

Hai đồng tiền còn lận túi sau lưng

Nhiều ngày mưa buồn hiu lất phất

Em biết không?  Anh, mắt đứng tròng…

 

Hai đồng tiền, nhiều ngày xốc xốc

Cái mặt nào anh cũng ghé hôn

Cái mặt nào cũng nhòe nước mắt

Nhớ và thương, tức tưởi và buồn…

 

*

 

Thơ Nhật Ký

 

Em có chờ không bài thơ nhật ký

Mỗi sáng tinh mơ anh viết cho em?

Vẫn như hôm qua, trăng đọng trên thềm

Vẫn như hôm qua, liễu mềm nhánh gió

Chắc đêm hôm qua vầng trăng rất tỏ

Và Sài Gòn đèn ngọn đỏ ngọn xanh…

Anh nhớ em sao!  Cái bóng cái hình

Cái đó lung linh, lung linh nắng?

Người ta nói:  “Ở với nhau chẳng đặng

Thìthương hoài, thương hoài cho tới ngàn sau!”.

Anh ngó vầng trăng, vầng trăng ca dao

Anh tưởng tượng em ngọt ngào như mật

Ờ, hèn chi Trăng Mật dễ thương ơi!

 

Anh biết em chờ từng nét chữ anh trôi

Trên dòng sông ánh mặt trời lấp lánh

Trời như sang mùa, sáng nay lành lạnh

 Em thế nào?  Anh bỗng run tay

Đôi mắt em mở tròn, đôi mắt em thơ ngây

Bầy chim sẻ mới vừa bay ngang cửa

Em biết không?  Chuyện cũng làm cho anh nhớ

Chẳng hạn như hôm qua anh hỏi bàn tay em đang để đâu?

 

Sáng hôm nay, anh viết cho em đó, mấy câu

Em đếm thửtình anh mấy chữ?

Nếu mỗi ngày thơ anh em giữ

Chắc ngày cao ngất tới cung trăng?

Anh nhớ em, anh nhớ hàm răng

Em cười đi cho anh ăn từng chút nhớ

Em cười đi cho ngày qua bên cửa

Thơ anh cài mãi mãi gió không bay…

 

*

 

Có Đọan Thơ Nào Chữ Để Nghiêng

 

Sáng.  Tôi tựa cửa ngó hành lang:  con quạ một mình đi kiếm ăn, con chó thức khuya nằm nhắm mắt.  Hoa thơm, thơm quá, nụ hoa vàng…

 

Trong nụ hoa vàng trăng thấp thoáng.  Màu hoa màu trăng cùng một màu.  Thêm áo ai vàng ngang ngõ trước, lòng như thanh thản bước không mau?

 

Bươm bướm vỗ sương, sương chẳng rụng.  Sương còn bịn rịn bóng trăng mai.  Trung Thu ờ nhỉ vài hôm nữa.  Sương quyện trăng và tôi nhớ ai?

 

Tôi tựa hành lang bát ngát tình dẫu hành lang tựa chẳng mông mênh, chẳng con sông cũ còn trong dạ, ai cấm tôi đừng nghĩ tới em?

 

Em tóc thề và em áo vàng, xưa là xưa lắm, ánh trăng tan; hôm nay bươm bướm về không hẹn chắc tại hoa vừa mới thoáng hương?

 

Hành lang tôi ngồi không gió nhiều.  Sáng mơ hồ chỉ gió hiu hiu, đủ cho con quạ đi bình tỉnh và đủ cho ngày giải nghĩa yêu…

 

*

 

Từ Em Tuổi Xuân Thì

 

Nếu em là người Pháp

Tôi gọi em Mignonne

Nếu em là người Nhật

Em là Kimono

Nếu em là người Hoa

Tôi gọi em “con Xẩm”

Tôi ghét người Tàu lắm

Chỉ thích Ngô Phù Sai

Rắc hoa sau mỗi bước Tây Thi

Tôi thích làm Ngô Phù Sai

Rắc hoa sau mỗi bước em đi…

Từ tuổi em Xuân Thì

Tới khi tôi thảm bại!

 

Nước non đã xa ngái

Bây giờ tôi còn em

Để nghĩ từng cái tên

Gọi người từng yêu quý

Gọitừng người trong thơ!

Emmãi mãi giấc

Nghĩa không hiện thực

Như vầng trăng tẩm mật

Em mãi mãi ngọt ngào!

 

Tôi nhớ hai cây đào

Ba vun trồng trước ngõ

Mỗi lần nghe trong gió

Hương thơm, tôi gọi em

Mùa Xuân lại bừng lên

Trong bài thơ mùa Hạ

Em, với tôi, tất cả

Thương yêu dịu dàng

Em ngọc cành vàng

Không nâng niu sao được?

 

Em…

Em đi từng bước

Hoa nở đằng sau em

Hoa nở chỉ vì em!

 

Trần Vấn Lệ