thơ
Phạm Vũ Thịnh



Một Cõi Ði Về
Em Còn Nhớ Hay Em Ðã Quên

bên đời hiu quạnh
ướt mi
một lần thoáng có em đi trong chiều
cuối cùng cho một tình yêu
diễm xưa yêu dấu tan theo mưa hồng
ru em mười ngón xuân nồng
phôi pha lời của giòng sông tình sầu
ru tình cỏ xót xa đưa
nguyệt ca xin trả nợ người quỳnh hương
em đi bỏ lại con đường
mưa mùa hạ tuổi đá buồn tình xa
vết lăn trầm từng ngày qua
hoa vàng mấy độ ru ta ngậm ngùi
cát bụi cũng sẽ chìm trôi
quỳnh hương xa dấu mặt trời vườn xưa
biển nhớ gọi tên bốn mùa
tình yêu tìm thấy đóa hoa vô thường
hạ trắng có những con đường
một ngày như mọi ngày thương một người
tạ ơn còn ai với ai
ngẫu nhiên như tiếng thở dài ru em

Phạm Vũ Thịnh
(tác gỉa ghi chú : Tất cả những cụm từ dùng trong bài đều là Nhan Ðề các bản nhạc phổ biến của Trịnh Công Sơn)